Chia sẻ những tip thiết thực

Các cuộc đấu tranh tại châu Phi và khu vực Mĩ Latinh đầu thế kỉ 19

0

Trong giai đoạn thế kỷ 19 và 20, châu Phi và khu vực Mỹ Latinh được biết đến là “món ngon bổ rẻ” đối với các nước đế quốc thực dân. Trải qua gần 100 năm bị đô hộ và áp bức, hàng trăm cuộc đấu tranh lớn nhỏ của nhân dân các nước châu Phi và châu Mỹ Latinh đã nổ ra khắp nơi để giành độc lập tự chủ. Cùng với nhau Tip.edu.vn Tìm hiểu về Châu Phi và Châu Mỹ Latinh

Về Châu Phi và Châu Mỹ Latinh – Châu Phi

Về Châu Phi

Châu Phi là lục địa lớn thứ hai theo diện tích. Nó nổi tiếng về tài nguyên khoáng sản. Nguồn tài nguyên dồi dào và các nền văn hóa, văn minh cổ đại từ hàng ngàn đời nay.


Xâm lược Châu Phi và Châu Mỹ Latinh – Châu Phi

  • Bắt đầu từ thế kỷ 19, châu Phi trở thành miếng mồi béo bở cho những người thực dân châu Âu.
  • Kênh đào Suez được hoàn thành vào giai đoạn 70-80 của thế kỷ 19. Điều này càng làm cho các nước tư bản phương Tây quyết tâm xâu xé và biến châu Phi thành thuộc địa của chúng.
  • Đế quốc Anh chiếm các khu vực sau: Nam Phi, Sudan, Ai Cập, Kenya, Somalia, một phần Đông Phi, Gambia.
  • Đế quốc Pháp đã chiếm đóng các khu vực: Tây Phi, Châu Phi, một phần của Somalia, Madagascar, Algeria, Sahara và Tunisia. .
  • Đức chiếm các khu vực: Cameroon, Tây Nam Phi, Congo, Tanzania
  • Bỉ chiếm lãnh thổ Congo
  • Bồ Đào Nha chiếm các khu vực sau: Mozambique, một phần của Guinea, Angola

Đến đầu thế kỷ 20, việc phân chia các nước thuộc địa ở châu Phi về cơ bản đã hoàn thành.

Các cuộc đấu tranh ở Châu Phi và Châu Mỹ Latinh – Châu Phi

  • Thời kỳ 1830-1874: Đây là thời kỳ diễn ra cuộc đấu tranh của Abden Kadesh ở Algeria. Cuộc đấu tranh đã thu hút đông đảo nhân dân tham gia. Điều này đã làm chậm cuộc chinh phục Algeria của Pháp.
  • Giai đoạn 1879-1882: Phong trào đấu tranh “Ai Cập trẻ tuổi” do Atmet Arabi lãnh đạo. Cuộc đấu tranh này khiến bọn đế vương phải đau đầu, mãi đến năm 1882 mới dừng lại.
  • Giai đoạn 1882-1898: Thủ lĩnh Muhammad Ashmet kêu gọi nhân dân Sudan đứng lên chống lại ách thống trị của thực dân Anh. Đến năm 1898, cuộc đấu tranh tạm dừng sau một cuộc đàn áp đẫm máu.
  • 1889: Những người dân sống ở Ê-ti-ô-pi-a đã tổ chức cuộc kháng chiến chống lại sự bóc lột của quân Ý. Ngày 1 tháng 3 năm 1896 đánh dấu sự thất bại lịch sử của đế quốc Ý, và Ethiopia giành được độc lập.

Nhận xét về các cuộc đấu tranh ở châu Phi và khu vực Mỹ Latinh – châu Phi

  • Kết quả: Trừ cuộc đấu tranh của nhân dân Ê-ti-ô-pi-a, các cuộc đấu tranh khác đều thất bại.
  • Nguyên nhân thất bại của phong trào đấu tranh của nhân dân châu Phi là do lực lượng của hai bên quá chênh lệch. Trình độ tổ chức cũng như trang bị chiến đấu thấp hơn nhiều so với thực dân.
  • Dù thất bại nhưng những cuộc đấu tranh bất khuất, kiên cường ấy thể hiện tinh thần yêu nước của nhân dân. Đó là tiền đề, là bài học quý giá cho thành công của các cuộc đấu tranh sau này.

Châu phi và Latinh Mỹ và minh họa sơ đồ

Về Châu Phi và Châu Mỹ La Tinh – Châu Mỹ La Tinh

Châu Mỹ Latinh là một khu vực rộng lớn của Châu Mỹ. Nó bao gồm một phần của Bắc Mỹ và toàn bộ Nam Mỹ, Trung Mỹ và Biển Caribê.

Châu Mỹ Latinh là châu lục có lịch sử văn hóa hàng nghìn năm. Nơi đây nổi tiếng với những vùng quặng khoáng sản, tài nguyên phong phú, đa dạng và phong phú.

Xâm lược Châu Phi và Châu Mỹ Latinh – Châu Mỹ Latinh

  • Bước sang thế kỷ 20, hầu hết các quốc gia ở Mỹ Latinh đều trở thành thuộc địa của đế quốc Bồ Đào Nha và Tây Ban Nha.
  • Chủ nghĩa đế quốc thực dân đã thiết lập hệ thống thống trị để chống lại bọn phản động bằng nhiều hình thức đàn áp dã man, dã man.
  • Tàn sát, giết và xua đuổi người bản xứ khỏi các đồn điền để chiếm đất.
  • Mang những nô lệ bị bắt ở châu Phi để khai thác tài nguyên khoáng sản rồi đưa về Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha.

Các phong trào đấu tranh ở châu Phi và khu vực Mỹ Latinh

Cuối thế kỷ 18: Một cuộc đấu tranh nổ ra ở Haiti vào năm 1791 chống lại sự thống trị của thực dân Pháp. Năm 1903 cuộc đấu tranh chính thức thắng lợi. Haiti trở thành nước cộng hòa đầu tiên ở Nam Mỹ. Chiến thắng này đã góp phần động viên tinh thần và cổ vũ các phong trào khác ở Mỹ Latinh.

20 năm đầu thế kỷ 20: Thời kỳ này, các phong trào đấu tranh diễn ra sôi nổi. Từng nước từng người giành được độc lập của mình. Cụ thể, năm 1821: Mexico giành độc lập; 1816: Ác-hen-ti-na; 1828: 1828; 1811: Paraguay; Năm 1822: Brazil; Năm 1821: Peru; 1830: Colombia: 1830; 1830: Ecuador.

Kết luận từ cuộc đấu tranh của châu Phi và khu vực Mỹ Latinh – Mỹ Latinh

Đầu thế kỷ XX, các phong trào đấu tranh giành độc lập của các nước Mỹ Latinh diễn ra nhiều. Kết quả của quá trình đấu tranh tích cực, kiên quyết, hầu hết các địa bàn bị xâm lược đã thoát khỏi ách thống trị. của thực dân Bồ Đào Nha và Tây Ban Nha. Các nước này nhanh chóng tuyên bố độc lập và chủ quyền của mình.

đặc điểm của các phong trào đấu tranh ở châu Phi và châu Mỹ Latinh

Với lòng yêu nước, tinh thần bất khuất và sự lãnh đạo đúng đắn, các cuộc đấu tranh đầu thế kỷ 19 ở châu Phi và châu Mỹ Latinh đã giành được nhiều thắng lợi. Điều này góp phần thiết lập hòa bình và dân chủ trên toàn thế giới.

Xem thêm nhiều bài viết hay về Hỏi Đáp Lịch Sử

Leave a comment